HÀ QUY CONTENTER | Địa chỉ:  1/41C1, KP5, Đường ĐHT06, P. Tân Hưng Thuận, Q12, TP.HCM | Tel/zalo: 077 799 0364

NGÀY ĐẸP NHẤT

Lúc còn nhỏ tôi thường hỏi mẹ. Ngày đẹp nhất là ngày nào hả mẹ? Mẹ tôi vừa làm rau heo vừa trả lời qua quýt. Ngày nào cũng đẹp cả!  Thật ra lúc đó tôi còn nhỏ nên chẳng biết ngày như thế nào là ngày đẹp, nhưng chỉ hỏi mánh khóe vì biết nhà ông cậu sắp có đám giỗ nên trong lòng cảm giác thích thú. Tôi không nhớ là mình ăn được những gì nhưng cứ nghe nhà cô bác hoặc hàng xóm có đám cưới, đám giỗ là đòi đi theo bằng được. Cũng có một vài lần tôi bị đánh đòn khá nặng vì cái tội lẽo đẽo níu chân mẹ. Nhưng trong ký ức của tôi ngày đó là ngày đẹp nhất.

Lớn lên một chút tôi được đi học.  Ngày đầu đi học cảm giác hơi sợ nên lâu lâu tôi lại nhìn ra ngoài cửa sổ coi mẹ còn ở đó không. Nhưng dần dần mẹ không đưa đến trường nữa, bà chỉ tiễn ra cửa ngỏ để tôi đi cùng bạn. Cặp sách trên vai, tôi và đám bạn trong xóm tung tăng trên con đường làng đến trường. Rồi không biết tự khi nào tôi cũng quen với trường lớp, thầy cô và bạn bè nên ngày càng thích đi học. Với tôi những ngày đó là ngày đẹp nhất.

Sau những ngày tháng miệt mài đến trường tôi lại được tận hưởng kỳ nghỉ hè đầu tiên trong cuộc đời. Kỳ nghỉ hè thú vị tôi cùng với bạn trong xóm rong ruổi trên những cánh đồng đã gặt sạch lúa khi chăn bò, hái rau. Mùa hè chúng tôi có thể chơi thả ga với đủ trò đánh thẻ, nhày cò, nhảy vòng, và tối đến được đi xem phim mà không phải lo học bài, buổi sáng được ngủ những giấc tám giờ sáng mới dậy. Thú thật, những ngày đi học thật hạnh phúc nhưng với tôi những ngày hè là ngày đẹp nhất.

Nhưng ngày đẹp nhất và nhớ lâu nhất là ngày chợ phiên mùng Bảy. Vì ngày đó mẹ thường đi chợ bán nhiều thứ trong vườn để mua cá, mua thịt, chè hay bánh kẹo cho anh em chúng tôi. Trưa hôm đó cả nhà tôi lại được ăn một bữa cơm dinh dưỡng hơn những ngày thường. Ngày đẹp nhất trong ký ức của tôi còn có cả  ngày mùa. Ngày lúa, ngô về đầy nhà và có thể ăn được những bữa cơm trắng không phải độn thêm khoai sắn. Lúa mới gặt về còn đầy bồ nên có những khi mẹ tôi cũng hào phóng đổi vài ký bánh bèo cho cả nhà ăn chơi.

Nhưng rồi tuổi thơ cũng qua đi rất nhanh, những năm tháng đến trường cũng trôi đi nhanh và đó cũng là khi tôi kết thúc chương trình Phổ Thông - Cao đẳng - Đại học dài đằng đẳng. Mặc dù không có thành tích cao trong học tập nhưng tôi cũng mừng vì đã vượt qua được bao nhiêu năm học, bao nhiêu lần thi cử. Và cái khoảnh khắc hạnh phúc nhất khi cầm trên tay tấm bằng của chuyên ngành mình yêu thích. Cảm giác sung sướng không thể tả được lúc đó. Và tôi lại nghĩ đó là ngày đẹp nhất trong những tháng năm đến trường của tôi. Đây cũng là ngày mà mẹ tôi vui nhất, gia đình tôi vui nhất, thầy cô vui vì đã hoàn thành công tác đào tạo, ngày xã hội tiếp nhận thêm một công dân mới.

Sau này đi làm, bận rộn tôi cũng không còn rảnh rang để định nghĩa ngày đẹp nhất với suy nghĩ tầm thường là ngày được đi ăn đám giỗ hay bữa chợ phiên mẹ cho ăn ngon. Sự ý thức, sự nhìn nhận cuộc sống hiện tại và tôi thầm nghĩ rằng ngày đẹp nhất là ngày mình nhận được tin an lành từ người thân bạn bè, đối tác, đồng nghiệp…

Xã hội đã thay đổi rất nhiều, các ngành nghề cũng phát triển rất nhiều, và đi kèm với đó là những chuỗi ngày làm việc tất bật từ sáng đến tối của mỗi con người. Ngay cả tôi cũng vậy, đôi lúc chẳng bao giờ đủ thời gian để ngồi nghĩ đến những chuyện vớ vẩn hay thoáng qua một chút tuổi thơ có quỷ thời gian quá dư dã ngày xưa. Có lẽ với tôi bây giờ ngày đẹp nhất là ngày tôi hoàn thành được mọi công việc được giao. Ngày mà công việc được suôn sẽ không bị ai la mắng, phiền rầy. Và ngày đẹp nhất là ngày tôi ngủ sâu một giấc dài đến tận hôm sau để ngày mới bắt đầu thật tươi trẻ tràn đầy sức sống.  Rồi ngày đẹp nhất của tôi khi có một chủ nhật của riêng mình để được đi chơi đâu đó, hoặc ra chợ mua đồ về nấu một bữa cơm cuối tuần. Ngày tôi tự do suy nghĩ. Ngày tự do dọn dẹp, thiết kế lại căn phòng tuềnh toàng sau một tuần. Đôi khi cảm giác như thời gian quá dồn dập nên tôi cũng không phân rõ ra ngày đẹp nhất là ngày nào nữa, mà chắc có lẽ ngày đẹp nhất là ngày tâm trạng mình vui vẻ, phấn khởi nhất.

Cuộc đời được ví như một chiếc đông hồ cát quay một chiều, cũng như đời con người dài một trăm năm tuổi. Sống và chết. Mỗi một hạt cát chảy xuống là thời gian trôi qua, cũng như đời con người mỗi ngày trôi qua là mỗi ngày không còn được sống. Nhưng Thượng Đế không nói rõ ai được sống chẵn một trăm năm hoặc bao nhiêu năm. Có lẽ Thượng Đế dấu chúng ta là vì muốn chúng ta có thể sống lạc quan hơn, vô tư hơn, mong mỏi cho những ngày đẹp nhất đến với mình càng sớm càng tốt . Như chúng ta thường mong đến ngày nghĩ, ngày lễ, ngày cưới.. để được ở bên gia đình người thân có đúng không quý vị!

NGÀY ĐẸP NHẤT

Đánh giá bài viết
Bình luận của bạn
Đánh giá của bạn:
*
*
*
 Captcha

Số lần xem: 690

Địa chỉ:  1/41C1, KP5, Đường ĐHT06, P. Tân Hưng Thuận, Q12, TP.HCM

Tel/zalo: 077 799 0364

Email: haquylaw99@gmail.com

Website: http://haquy.com/

Copyright © 2022. All Right Reserved

Thiết kế website Webso.vn